Một câu chuyện có thật
của chị tôi, khi chị ấy đưa con về thăm ông bà ngoại và đón Tết cổ truyền Việt
Nam tại Hà Nội.
Vừa đặt chân xuống quê
hương, hai mẹ con đã bị vòi “tiền uống nước” từ ban quản lý cửa khẩu sân bay Nội
Bài. Thương con đang ốm, nhưng không muốn tiếp tay cho những kẻ tham lam, nên
bé gái 2 tuổi đã cùng mẹ chờ hơn 1 giờ đồng hồ để lấy visa, trong khi ở nước
ngoài trẻ con sẽ được ưu tiên làm thủ tục trước.
Mẹ xin lỗi con gái
Sau giờ phút chia tay
với gia đình chồng ở sân bay Nhật Bản, hai mẹ con lên máy bay trở về quê hương.
Con sốt cao từ mấy hôm
trước nên con khá mệt mỏi và khó chịu sau chuyến bay dài.
Rồi máy bay từ từ hạ
cánh xuống quê nhà, con theo mẹ lấy hành lí và đến cửa khẩu nhập cảnh.
Vì con chỉ có hộ chiếu
Nhật Bản, nên bố đã đặt làm giấy tờ cho con trên mạng, lấy visa ngay tại cửa khẩu
Nội Bài.
Tại sân bay Nội Bài,
hai mẹ con bị chặn đứng, cô chú hải quan cửa khẩu bảo rằng: “ Xin bé gái vài đồng
để uống nước”” (tính theo Yên Nhật) thì con và mẹ sẽ lập tức được cấp visa
ngay, không xin mời đứng xếp hàng đợi tới lượt.
Mẹ bảo mẹ chẳng có tiền
mặt ở đây và con thì đang sốt, vậy mà họ bắt hai mẹ con đứng đợi hơn một giờ đồng
hồ. Ngược lại những người chỉ cần lót tay cho họ vài chục đồng bạc là được làm
thủ tục ngay và luôn dù chẳng có luật nào như vậy con ạ.
Con mệt và chẳng hiểu
điều gì đang xảy ra, con muốn ói và đi vệ sinh vậy mà vẫn phải ngoan ngoãn đứng
xếp hàng.
Con gái ngoan, mẹ xin
lỗi
Mẹ biết chỉ cần đưa họ
vài chục đồng bạc kia, là mẹ và con sẽ nhanh chóng được gặp mặt ông bà sau bao
ngày xa cách. Nhưng mẹ không muốn tiếp tay cho lũ tham lam kia con à. Số tiền
tuy không quá lớn, nhưng mẹ đã bắt con phải mệt mỏi chờ đợi cùng mẹ.
Lớn lên rồi con cũng sẽ
hiểu cho lòng mẹ. Nhìn con như vậy mẹ cũng thương con, nhìn con ốm chờ đợi mẹ
cũng xót lắm chứ, nhưng ai cũng ngụy biện bởi những lý do của mình để thỏa hiệp
với cái xấu thì bao giờ xã hội mới tiến bộ lên được.
Mẹ rất thất vọng, con
gái à. Đây là đất nước của mẹ và con thì mang trong mình một nửa dòng máu này.
Mẹ xấu hổ nhưng đó là sự thật con à.
Một đất nước mà đồng
tiền ngự trị trên tất cả.
Một nơi mà họ chỉ nhìn
nhau bằng đồng tiền và lợi ích thô bỉ.
Ở quê cha con, con được
chào đón bằng những nụ cười thân thiện, những chế độ phúc lợi ưu tiên dành
riêng cho trẻ nhỏ.
Ở quê mẹ, con bị xua
đuổi, bị chặn đứng chỉ vì một vài đồng bạc của những kẻ tham lam
Mẹ thương con, mẹ biết
con rất nghe lời, dù mệt mỏi đến mấy con vẫn không khóc, con nằm dựa vào hai
chiếc vali kiên nhẫn cùng mẹ xếp hàng.
Mẹ xin lỗi con!
Tag :
Tin Tức
0 Komentar untuk ""Xin cháu mấy chục đồng để uống nước" thì sẽ được cấp visa ngay, còn không thì xin mời đợi xếp hàng"